Lịch sử: kháng sinh đầu tiên của nhóm aminoglycosid là streptomycin được tách chiết năm 1944 và ngay sau đó người ta đã thấy hiệu quả của thuốc trong điều trị bệnh lao. Năm 1949, người ta tách được neomycin, tiếp theo là kanamycin năm 1957. Năm 1959, một aminoglycosid khác ít được biết tới là paronomycin được triển khai. Ngày nay, bốn aminoglycosid này ít được dùng do tính khả dụng của gentamycin (1963), tobramycin (1975) và amikacin (1976).
Các chất chẹn alpha
Tổng quan: các chất chẹn alpha toàn thân bao gồm doxazosin, phenoxybenzamin, phentolamin, prazosin, terazosin và tolazolin. Trên lâm sàng, doxazosin, terazosin và, trong một phạm vi hạn chế , parazosin được dùng làm thuốc uống điều trị cao huyết áp và phì đại tuyến tiền liệt. Phenoxybenzamin và tolazolin ít khi được sử dụng. Phentolamin được dùng để chẩn đoán u tế bào ưa crôm
Các tác nhân alkyl hóa
Lịch sử: các tác nhân alkyl hóa có chứa một nhóm nhiều loại hợp chất khác nhau tạo thành liên kết alkyl với acid nucleic. Trong nhóm tác nhân alkyl hóa có thể xác định được một số phân nhóm. Phân nhóm lâu đời nhất là nitơ mù tạc (mustin hydroclorua) được triển khai từ khí mustin sulfur từng được sử dụng trong Chiến tranh thế giới thứ I. Chất này gây bất sản mô bạch huyết. Sự biến đổi về mặt hóa học đã mang lại một nhóm thuốc chống ung thư mới ít độc hơn nhưng vẫn có hiệu quả.